The Red Shoes Story. Bài học về tính ngạo mạn, cố chấp và coi thường kỉ luật của những cô cậu học trò.
Ngày xửa ngày xưa, có một người thợ đóng giày tên là Peter. Anh ấy tạo nên những đôi giày rất đẹp. Peter có con gái xinh đẹp tên là Rose. Một lần, Peter trải qua một trận ốm nặng, bác sĩ khuyên ông nên nghỉ ngơi khoảng 6 tháng. Trong khoảng thời gian đó, Rose chăm sóc bố rất cẩn thận. Cô bé rất thích những đôi giày, nhưng bây giờ bố cô bị ốm, vì vậy, cô không còn giày để đi. Cô bé buộc phải đi chân trần mỗi ngày. Một hôm, cô bé trở về nhà từ chợ, cô thấy một đôi giày rất đẹp bị bỏ rơi. Rose liền cầm lấy và mang về nhà. Nhưng về đến nhà, Peter lại yêu cầu con gái vứt đôi giày đi và không được nhặt đồ bỏ rơi. Nhưng Rose là một cô bé cứng đầu, cô bé không chịu vứt nó đi. Cô bé mang giày ra khỏi nhà và đi nó hàng ngày. Vài ngày sau, Peter qua đời vì ốm nặng, Rose rất buồn, bây giờ cô chỉ còn lại một mình. Sau đó, Rose bắt đầu lang thang một mình trên đôi giày đỏ. Một người phụ nữ già đã trông thấy cô, bà ấy không có con nên đã quyết định nhận nuôi Rose. Nhưng bà cụ yêu cầu Rose vứt chiếc giày đi, Rose rất thất vọng nhưng vẫn chấp nhận. Người phụ nữ chăm sóc Rose rất tốt, cô bé được ăn học đầy đủ nhưng thi thoảng vẫn nhớ đến đôi giày cũ. Một lần bà đưa cô đi mua sắm, đến khu vực mua giầy, cô thấy một đôi giày đỏ giống như đôi giày cũ và thế là Rose nằng nặc đòi mua bằng được. The Red Shoes Story. Ngày hôm sau, cô bé mang đôi giày đỏ rực rỡ tới trường, bạn bè bắt đầu bàn tán về nó, nhưng cô bé bỏ hết ngoài tai. Khi thầy giám thị yêu cầu cô bé không được mang những đôi giày sặc sỡ tới trường thì cô bé cãi lại và bỏ đi. Một cô giáo tiến lại gần và thì thầm điều gì đó với đôi giày, bỗng nhiên Rose cứ nhảy không ngừng, cô bị đôi giày đưa đi khắp nơi, nhận mọi tiếng cười chê và đôi chân cô rốt cuộc cũng bị thương. Rose nhận ra lỗi lầm của mình và đến trường xin lỗi cô giáo, từ đây, đôi giày mới dừng lại. The Red Shoes Story.