Gu người yêu. Có người hỏi tôi: “Gu người yêu của cậu như thế nào?”
Tôi cứ thế mà lắc đầu cười nhẹ.
Không phải vì có quá nhiều điểm mà không thể kể hết, cũng chẳng phải thế nào cũng được, cũng đồng ý yêu thương.
Mà đối với tôi, suy cho cùng, mình cũng chỉ là một hạt cát bé nhỏ giữa bầu trời rộng lớn mênh mông.
Cứ như thế gặp người phù hợp thì cạnh bên, vậy thôi.
Chúng ta chẳng hơn ai để có quyền chọn lựa, cũng chẳng thể chắc chắn trái tim mình liệu có rung động vì những thứ lý trí đã vẽ ra.
Chúng ta cứ một mình trải nghiệm khi người phù hợp với ta chưa xuất hiện.
Và chúng ta cũng hãy cứ sẵn sàng gật đầu nắm tay nhau nếu mảnh ghép còn lại đã đủ phù hợp kề bên.
Ngoại hình, gia cảnh, giới tính,… Hay vạn vạn lý do khác, nếu đã nghi hoặc về mức độ phù hợp, thì vốn dĩ đã là chẳng phù hợp nữa rồi.
Cũng như việc, chúng ta bỏ qua tất thảy những thứ chúng ta nghĩ là chẳng còn quan trọng, và rồi cứ thế mà chấp nhận yêu thương lấy nhau.
Thì còn lý do gì để không còn phù hợp nữa đâu?
Yêu nhau ấy mà, vốn dĩ vẫn luôn là một món quà nhiệm màu của tạo hoá mà chúng ta đã được nhận trên đời này.
Vậy nên, đến được với nhau sẽ là kì diệu biết mấy, rời xa nhau cũng cứ thế mà hãy trân trọng những giây phút đã từng hạnh phúc bên nhau.
Chấp niệm làm gì khi những lựa chọn mà chúng ta đưa ra cũng chẳng thể nào giúp chúng ta có quyền chọn lựa?
Này chàng trai, cô gái!
Hay là chúng ta cứ thế chậm rãi, sống và yêu thương như một hạt cát được cuốn theo gió nhẹ đầu thu thế này thôi!