Khác biệt hay là chết. J học lớp 7, là người Mỹ, một cậu bé khiêm tốn và ít nói trong lớp. J được cô giáo cho bài tập để khuyến khích sự khác biệt và sáng tạo là “ngày mai khi đến lớp hãy làm một điều gì đó thật khác biệt”
Ngày hôm sau vào lớp, một cảnh tượng huyên náo chưa từng có. Anni thì đến lớp với bộ dạng của một bà phù thủy áo đen đang tung tăng trên cây chổi, Tom thì băng bột cả cánh tay và chân phải của mình, Henry thì với bộ dạng của một nhà sư khất thực lê từng bước nhẹ nhàng với vẻ mặt đau khổ, Jen thì nhìn tệ hại với đầu tóc rũ rượi và bỏ đồ ngủ nhàu nhỉ. Cả lớp như một cái chợ với những tiếng hú hét kinh dị.
Khi J im lặng bước vào lớp hôm đó, mọi người nhìn J với con mắt ngạc nhiên. J vẫn như mọi ngày, vẫn đồng phục của trường, mọi người nhìn J tiến và chỗ ngồi của mình. Khi mà ai cũng cố gắng quằn quại thì người không làm gì trở nên khác biệt.
Trong buổi học hôm đó, tất cả những câu hỏi khó của cô giáo đưa ra J đều giơ tay để trả lời, khi được chỉ định, cậu đứng lên và trả lời một cách rõ ràng. Mọi người trong lớp kinh ngạc nhìn J (Ở các nước Âu Mỹ, khi học sinh cần trả lời có thể ngỗi tại chỗ để trả lời chứ không cần đứng lên)
Hôm đó J được trao giải là học sinh đặc biệt nhất lớp
(Truyện này phóng tác từ quyển Different của YoungMe Moon)
Cần phân định rõ “khác biệt” với “dị biệt”
Nhiều khi người ta lầm tưởng họ sáng tạo bởi sự “dị biệt” – quái dị bên ngoài một cách đặc biệt.
Sáng tạo là “khác biệt” – khác một cách đặc biệt.
Trong một xã hội mà ai cũng cố tỏ ra dị biệt thì chẳng làm gì cả là một ý định sáng suốt.