Rainbow. Hôm nay đang ủ rủ những cơn mưa. Thế nhưng biết đâu được ngày mai Cầu vồng sẽ khoe sắc và Mặt Trời lại tỏa dương.
Khi trở giông, trời mưa như trút, nhưng người chẳng mấy để tâm. Và mưa kia không buồn rơi nữa. Làm sao có thể sống nổi khi người chỉ chú tâm đến cách làm mình khô ráo trong cuộc chiến với mưa giông. Rainbow.
Cuối cùng thì trời cũng tạnh, những hạt mưa và cơn gió thôi tê buốt. Nhưng người lại mắc kẹt trong cơn giông khác. Người cứ cố níu chật chiếc ô trong mưa. Thế nhưng người yêu dấu ơi, em chỉ muốn nói rằng, vẫn luôn có một dải cầu vồng lửng lơ phía trên người. Nếu người có thể ngắm nhìn được những gì em thấy, em là người sẽ bị hoa mắt bởi sắc màu. Nay vàng, kia đỏ, đỏ cam, đây xanh và hơn ít nhất cả triệu màu sắc khác hòa lẫn. Thế nên sao người không cởi bỏ chiếc áo ngoài và ngắm nhìn xung quanh. Đến cuối cùng thì trời cũng quang, mây cũng tạnh. Mưa kia đã thôi rơi và gió cũng ngừng rít. Nhưng vì sao người lại kẹt trong cơn giông lần nữa. Người cứ nắm chặt lấy chiếc ô. Còn em chỉ muốn nói với người dấu yêu rằng. Vẫn luôn có một dải cầu vồng lửng lơ nếu người chịu ngước nhìn. Rainbow.