MỘT CÁI MAIL – MỘT NHÂN CÁCH – MỘT CON NGƯỜI

Bài viết số 35:
MỘT CÁI MAIL – MỘT NHÂN CÁCH – MỘT CON NGƯỜI
(Dành cho ứng viên và các bạn đang trong quá trình tìm việc)

MỘT CÁI MAIL – MỘT NHÂN CÁCH – MỘT CON NGƯỜI
MỘT CÁI MAIL – MỘT NHÂN CÁCH – MỘT CON NGƯỜI

Có mấy dạo đi chia sẻ về kỹ năng phỏng vấn và viết CV cho một vài đơn vị giáo dục, tôi có hứa sẽ gởi tặng tài liệu mẫu để các bạn học viên tham khảo. Bạn nào quan tâm thì chỉ cần gởi email cho tôi là được.

Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói, nếu lúc nhận mail, tôi vô cùng thất vọng và chán nản, thậm chí chẳng còn muốn gởi tặng tài liệu nữa. Bạn thì không tiêu đề, bạn thì không nội dung, không cần giới thiệu mình là ai mà chỉ vỏn vẹn ghi chữ: “CHO EM XIN CV MẪU” rồi hết, chẳng có lấy 1 chữ cảm ơn hay trân trọng. Thậm chí, cái phần chữ ký trong email để tự giới thiệu bản thân mình, có bạn cũng chẳng biết ghi.

Rồi mấy hôm trước, đọc status của thằng em hồi xưa làm chung, thấy nó cũng đang bức xúc vì tình trạng các bạn gởi mail ứng tuyển mà giọng văn như cha mẹ người khác. Nghĩ sao có đứa đi tìm việc mà gởi cái mail chỉ vỏn vẹn cái tiêu đề là một câu hỏi “BÊN CTY MÌNH CÒN TUYỂN NV PART-TIME KO?” và đính kèm cái file CV nằm trơ trọi trong một cái mail không nội dung, không chào hỏi.

Hay một bạn ứng viên khác, gởi mail cho công ty mà phang 1 câu chào xanh rờn hồn nhiên như cô tiên “Hi anh ^^”, không cần biết cái người đọc mail là ai, nam hay nữ, có đáng tuổi cha chú mình không, chức vụ là gì, thân còn hơn cả bạn. Xong về rung đùi ngồi đợi.

Mãi chẳng thấy bên công ty gọi, lại quay ra than thở với đám bạn thân rằng tìm việc dạo này khó quá mày ạ. Có đứa còn ảo tưởng sức mạnh hơn, quay ra tự nhủ “họ không tuyển mình là một thiệt thòi lớn của họ” (ờ, chắc vậy, bạn mơ cao quá nên bạn ôm cái bằng đại học 2-3 năm mà vẫn không ai dám tuyển).

Trong khi nhìn thẳng vào sự thật thì các bạn “méo” có gì, kỹ năng thì yếu, kiến thức thì gãy, kinh nghiệm nghèo nàn, quan hệ không rộng. Vậy mà nhiều bạn cứ nghĩ mình ngon lắm, mình gởi mail mà không hồi âm là một “sự xúc phạm lớn lao”, quay qua trách công ty là bất lịch sự, gởi mail mà chẳng chịu hồi âm, khinh người này nọ.

Bữa ngồi cà phê với mấy anh em chủ doanh nghiệp, có bác bảo, thật ra cái tụi anh cần ở các bạn sinh viên vừa ra trường, chưa phải là kinh nghiệm (thì đúng quá, sinh viên mới ra trường thì kinh nghiệm có “méo” đâu, anh mà cần thì bắt tụi nó moi ra từ đít chắc cũng chả có). Bởi kinh nghiệm hay kiến thức, khi các bạn vào một môi trường mới, một công ty mới, thì đều sẽ được training lại từ đầu.

Nhưng thái độ, cách đối nhân xử thế mới là cái mà nhà tuyển dụng cần có đầu tiên. Mà 2 chữ THÁI ĐỘ, hình như càng trẻ thì càng thiếu. Học đại học 4 năm xong viết cái mail thôi cũng chẳng ra hồn, tôi thấy tiếc cho các bạn về điều đó. Bởi cơ bản, cái người viết mail cũng chẳng bao giờ đặt chữ TÂM của mình vào việc viết, chẳng bao giờ chịu coi lại coi có đúng chính tả chưa, có lễ phép chưa.

Các bạn suốt ngày cắm đầu đi học nào Anh văn, ngoại ngữ Tây, Tàu này nọ, rồi bỏ cả đống tiền đi học kỹ năng mềm, nào kỹ năng giao tiếp, kỹ năng làm việc nhóm, v.v… mà ngay cái cơ bản đầu tiên là thái độ, cách đối nhân xử thế ban đầu các bạn không có thì coi như cũng vứt.

Kể nghe, có bạn, đi tới công ty phỏng vấn, gặp chú bảo vệ thì mặt lạnh như tiền, lòng nghĩ “Bảo vệ thôi thì không cần chào hỏi”. Tới hồi vào phỏng vấn, tạch. Lý do, camera nó quay lại hết ngay từ khi bạn vừa bước chân vô cửa văn phòng.

Chết, viết dài quá hóa lan man, tóm lại là, các bạn học lại cách viết “mêu” đi rồi tính tiếp. Còn cái chuyện đi phỏng vấn, bữa khác tôi kể tiếp.

Đặng Tuấn Tiến

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *