WALK TO SCHOOL – ĐI BỘ TỚI TRƯỜNG
WALK TO SCHOOL
Timmy was a little five year old boy that his Mom
loved very much and, being a worrier, she was
concerned about him walking to school when he
started Kindergarten. She walked him to school the
couple of days, but when he came home one day, he
told his mother that he did not want her walking him
to school everyday. He wanted to be like the “big
boys.” He protested loudly, so she had an idea of
how to handle it.
She asked a neighbor, Mrs. Goodnest, if she
would surreptitiously follow her son to school, at a
distance behind him that he would not likely notice,
but close enough to keep a watch on him.
Mrs. Goodnest said that since she was up
early with her toddler anyway, it would be a good
way for them to get some exercise as well so she
agreed.
The next school day, Mrs. Goodnest and her
little girl, Marcy, set out following behind Timmy as
he walked to school with another neighbor boy he
knew. She did this for the whole week. As the boys
walked and chatted, kicking stones and twigs, the
little friend of Timmy noticed that this same lady
was following them as she seemed to do every day
all week.
Finally, he said to Timmy, “Have you noticed
that lady following us all week? Do you know her?”
Timmy nonchalantly replied, “Yea, I know
who she is.”
The little friend said, “Well who is she?”
“That’s just Shirley Goodnest” Timmy said.
“Shirley Goodnest? Who the heck is she and
why is she following us?”
“Well,” Timmy explained, “every night my
Mom makes me say the 23rd Psalm with my prayers
cuz she worries about me so much. And in it, the
prayer psalm says, “Shirley Goodnest and Marcy
shall follow me all the days of my life.” so I guess
I’ll just have to get used to it.”
——————–
ĐI BỘ TỚI TRƯỜNG
Timmy là một thằng bé nhỏ năm tuổi được má
thương rất nhiều và, là một người hay lo, chị lo âu
về việc chú đi tới trường khi chú bắt đầu đi nhà trẻ.
Chị dẫn nó tới trường hai ngày, nhưng khi chú về
nhà một ngày kia, chú nói với má rằng chú không
muốn má dẫn chú tới trường hàng ngày. Chú muốn
giống như những “anh lớn.” Chú phản đối ầm ĩ, vì
thế chị có một ý tưởng về việc làm thế nào để giải
quyết chuyện đó.
Chị hỏi một người hàng xóm, bà Goodnest, bà có
chịu bí mật đi theo đứa con của chị tới trường, giữ
một khoảng cách phía sau chú mà chú không có khả
năng chú ý, nhưng đủ gần để trông chừng chú.
Bà Goodnest nói rằng vì bà thức dậy sớm với đứa bé
mới biết đi của bà cho nên đó là một cách hay để họ
tập thể dục chút đỉnh nữa vì thế bà đồng ý.
Ngày đi học tiếp theo, bà Goodnest và đứa con gái
nhỏ, Marcy, khởi đi theo phía sau Timmy trong lúc
chú đi bộ tới trường với một chú bé hàng xóm khác
chú biết. Bà làm như thế trong cả tuần. Trong khi
hai chú bé đi bộ và tán gẫu, đá những cục đá và cành
cây con, chú bạn nhỏ của Timmy chú ý rằng bà này
đang theo chúng có vẻ như bà làm vậy mỗi ngày cả
tuần.
Cuối cùng, chú nói với Timmy:”Mày có chú ý tới bà
kia theo tụi mình cả tuần không? Mày có biết bà ấy
không?”
Timmy thờ ơ trả lời:”Có, tao biết bà ấy là ai.”
Thằng bạn nhỏ nói:”Ồ bà ta là ai?”
“Đó là bà Shirley Goodnest” Timmy nói.
“Shirley Goodnest? Bà ấy là bà chết dẫm nào và tại
sao bà ấy theo tụi mình?”
“À,” Timmy giải thích, “mỗi tối má tao bắt tao đọc
bào Thánh ca số 23 với lời cầu nguyện vì má tao lo
về tao quá nhiều. Và trong đó, bài Thánh ca
viết:”Shirley Goodnest và Marcy sẽ theo tôi suốt tất
cả các ngày trong đời tôi.” Vì vậy tao đoán là tao sẽ
phải quen với chuyện đó đi.”
——————–
WALK TO SCHOOL – ĐI BỘ TỚI TRƯỜNG
Đọc thêm Truyện cười tiếng anh tại https://neu.vn