I’M AFRAID – TÔI E RẰNG
I’M AFRAID …
A robust-looking gentleman ate a fine meal at an
expensive restaurant and topped it off with some
Napoleon brandy, then he summoned the
headwaiter. “Do you recall,” he asked pleasantly,
“how a year ago, I ate just such a repast here
and then, because I couldn’t pay for it, you had me
thrown into the gutter like a common bum?”
“I’m very sorry sir.” began the contrite
headwaiter.
“Oh, it’s quite all right.” said the guest, “but
I’m afraid I’ll have to trouble you again…”
——————–
TÔI E RẰNG …
Một quý ông bề ngoài cường tráng ăn một bữa ngon
lành trong một nhà hàng đắt tiền và tráng miệng với
một vài ly rượu Napoleon, sau đó ông ta gọi người
quản lý.”Ông có nhớ không,” ông ta hỏi một cách
thân mật, “sao đó một năm trước đây, tôi dùng chỉ
một bữa ăn như thế này ở đây và sau đó, vì tôi
không thể trả tiền, ông đã quăng tôi vào rãnh nước
như một tên ăn mày thường thấy?”
“Tôi rất lấy làm buồn thưa ông,” viên quản lý hối
hận bắt đầu.
“Ồ, không sao hết.” khách nói, “nhưng tôi e rằng tôi
sẽ phải làm phiền ông lần nữa…”