MẸ ƠI HÔM NAY CON BỊ ĐÔNG LẠNH RỒI!

MẸ ƠI HÔM NAY CON BỊ ĐÔNG LẠNH RỒI! Sau khi chứng kiến những bạn khác bị giết hại, đông lạnh và buôn bán, cuối cùng cũng đến lượt con mẹ ạ. Trong quãng thời gian đó, con đã hy vọng rất nhiều, hy vọng người ta sẽ không dùng cao hổ nữa, không dùng chúng con ngâm rượu nữa. Con nghĩ rằng, chỉ cần như thế, chúng con sẽ thoát được.

 MẸ ƠI HÔM NAY CON BỊ ĐÔNG LẠNH RỒI!
MẸ ƠI HÔM NAY CON BỊ ĐÔNG LẠNH RỒI!

Nhưng con thật ngây thơ, đúng không mẹ?

Vì nếu họ nghĩ như vậy, loài hổ đã không trở nên đáng thương như hôm nay. Con từng tự hào vì sinh ra với dòng màu của chúa sơn lâm nhưng rừng rậm đã khác xưa, chúng ta cũng trở thành một món hàng.

Ở đây chúng con đều bị giết, mổ bụng và đông lạnh. Con không biết “giá” của mình là bao nhiêu, nhưng có lẽ đó là số tiền lớn, đủ để con người bất chấp tất cả. Cứ mỗi lần họ làm việc, chúng con giãy giụa, đau đớn, kêu gào nhưng họ cũng chẳng nương tay. Nhát dao lạnh lùng hạ xuống, 1 sinh mạng ra đi và trên Facebook lại xuất hiện thêm 1 món hàng nữa.

Ngày mai, ảnh của con cũng sẽ được đăng lên đó. Thôi thì mọi thứ cũng chấm dứt rồi, nhưng nếu được sinh ra lần nữa, con vẫn muốn làm hổ, sẽ cho con người thêm cơ hội để bảo vệ chúng ta!

Cho dù số lượng các loài động vật tự nhiên có bị giảm sút đến báo động như nào đi nữa thì con người vẫn ngày ngày săn bắn, mua bán, giết hại những sinh linh này. Có thể chỉ là vì làm thuốc chữa bệnh cho một nhà tài phiệt nào đó, hay là vào bữa ăn đáng giá hàng tỷ đồng của giới thượng lưu, nhưng dù lý do có là gì đi nữa, thì hành động tiêu thụ sản phẩm động vật hoang dã là một việc đáng lên án và lên án kịch liệt. Rồi đến lúc thế giới của chúng ta diệt vong, đến lúc mà con người rơi vào tình trạng thiếu thốn lương thực trầm trọng, đến lúc mà thiên tai liên tiếp xảy ra, con người ta mới biết sợ hãi mà thốt lên trong vô vọng “Gía như chúng ta biết giữ gìn trái đất một chút thì đã không như thế này”.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *